Sự mất tích số lượng lớn của các đội thám báo rốt cuộc cũng làm cho tướng quân Rostock nổi giận. Hắn triệu tập hơn hai doanh kỵ binh, gần bốn nghìn người, chia làm bốn đội, đi dọc theo phía bắc của phòng tuyến Karpersky tiến hành một đợt rà soát quy mô lớn. Vì tình báo không đủ nên nếu đối phương có thể từng bước từng bước giết sạch nhiều đội thám báo như vậy, một người cũng không thể chạy thoát, Rostock bắt đầu cẩn thận hẳn lên. Nếu như vậy, binh lực đối phương tất nhiên không ít, hơn nữa chiến lực cường hãn. Vì vậy hắn hạ lệnh 4 đạo quân không được chia quân ra, tránh cho đối phương tiêu diệt từng bộ phận một.
Bốn đạo kỵ binh, mất ba ngày ba đêm, dọc theo phòng tuyến Karpersky, họ đi qua sườn núi, lướt qua rừng cây, vượt qua sông suối, tìm kiếm từng đầu mối khả nghi.
Tình hình của thám báo đội luôn được khoái mã thông báo về ban chỉ huy.
Làm cho người ta nghi hoặc chính là, các kỵ binh đội này đã tìm ra nơi các thám báo đội bị tập kích, tìm được một vài vết máu trên mặt đất. Rất may, đây là phương bắc, bởi vì khí trời rét lạnh, vết máu trên mặt đất nhất thời sẽ không hoàn toàn bốc hơi lên. Nhưng vấn đề là, bọn chúng ngay cả một cỗ thi thể đều không tìm được! Vô luận là ngựa cũng như người!
Cuối cùng, trong ngày tìm kiếm thứ tư, bên bờ rừng rậm băng phong, rốt cục phát hiện tung tích địch nhân.
Có thể nói, đây là lần đầu tiên sau vạn năm kể từ cuộc chiến thần thoại, loài người cùng tội dân đã chính diện giao phong.
Đội kỵ binh ngàn người kia tại một thôn trấn bỏ hoang cạnh rừng rậm băng phong phát hiện địch tung.
Cái thôn trấn này từng một thời hưng thịnh nhờ hoạt động săn bắt trộm của các dong binh đoàn, ngoài ra còn có các đoàn thương nhân đến từ đại lục thu mua ma thú. Cùng với việc thành lập phòng tuyến Karpersky, nhân dân sống phía bắc phòng tuyến đã dần dần chuyển đi, biến cái thôn này thành địa phương không bóng người. Trải qua một mùa đông dài, đại bộ phận phòng ốc đều bị tuyết phủ ngập mái. Cái thôn trấn này lúc huy hoàng từng có mấy ngàn người sống, giờ lại tĩnh lặng như quỷ ốc.
Đội kỵ binh ngàn người kia khi đi đến đây đã là giới hạn cuối cùng của họ. Rostock tướng quân không cho phép họ tiến xa hơn nữa, tiến vào rừng rậm băng phong.
Nhìn sắc trời đã tối đen, đội trưởng đội kỵ binh nghĩ muốn tiến vào cái thôn xóm này nghỉ ngơi một chút, kết quả khi nhìn thấy phòng ốc nhà cửa đều bị tuyết phủ đến mái, cho nên hắn đành bỏ cái ý định này, không hạ lệnh toàn quân tiến vào thôn trấn, mà đi vòng qua nó, tuần tra thêm một chút rồi quay về.
Quyết định này... Cứu vớt vận mệnh bọn chúng!
Cuộc chiến trong nháy mắt khai hỏa. Vừa lúc ban ra mệnh lệnh hậu đội biến thành tiền đội thì một đàn "quái vật" bỗng nhiên từ phía thôn trấn lao ra.
Những quái vật này đều cưỡi cự lang khổng lồ, cự lang thân mang áo giáp, lang nhân trên lưng toàn thân thiết giáp, vóc người tráng kiện cao lớn, mỏ nhọn răng nanh, tru lên giống như dã thú rồi nhằm phía quân đội của đế quốc lao tới.
Kỵ binh đế quốc trong lúc vội vàng ứng chiến… nên lần đầu tiên đã… tổn thất nặng nề.
Cả một hậu đội năm mươi người, trong lúc lang kỵ binh xung phong liền toàn bộ bị diệt!
Những lang kỵ này thể hình khổng lồ, lại có cường hãn năng lực! Bọn chúng cũng không phải ở dưới mặt đất xung phong, mà là trong màn đêm tối đen, từ thôn trấn, từng bước từng bước lướt tới, giống như ma quỷ vậy!
Sau một hồi bối rối, khí chất bưu hãn mà Bạo Phong quân đoàn bồi dưỡng ra sau nhiều năm chiến đấu với ma thú, rút cục bộc lộ ra.
Có thể nói đế quốc tinh nhuệ nhất - phương bắc chủ chiến quân đoàn địa kỵ binh, trong một thời gian ngắn ngủi đã khôi phục, trấn định, mà vị... Phó thống lĩnh, trước tiên liền bình tĩnh chỉ huy toàn thể kỵ binh quay đầu, cùng đối phương tiến hành rồi một trận "kỵ binh đối trùng"!
Cuộc chiến tiến hành cực kỳ thảm thiết, kỵ binh loài người phi thường không thích ứng những... phương thức tác chiến của quái vật. Bọn chúng lướt qua lướt lại, đi tới đi lui, thậm chí có thể nhảy mấy thước cao với siêu cường năng lực… khiến khiến kỵ binh lâm vào khổ chiến!
May là, nơi này lang kỵ binh tịnh không nhiều lắm. Mà chiến đấu ở ngoài thôn trấn có địa thế bằng phẳng cũng hạn chế thiên phú của lang kỵ là… cường hãn!
Một ngàn đế quốc kỵ binh, đối mặt địch nhân số lượng kỵ binh cũng không nhiều, chỉ có ước chừng hơn hai trăm lang kỵ. Sau khi ương ngạnh chống cự, đế quốc kỵ binh đánh lui địch nhân, những... lang kỵ này để lại hơn hai mươi cỗ thi thể, sau đó mượn bóng tối, toàn bộ thối lui. Sau khi tấn công bất ngờ… rồi thất bại, bọn chúng rất "thông minh" không cùng quân đội đế quốc liều chết.
Mặc dù như vậy, kết quả vẫn không thể nào làm người ta chấp nhận được. Qua công tác thống kê hậu chiến, kỵ binh bỏ mình đạt tới hơn một trăm ba chục danh, ngoài ra bốn mươi tên vết thương nhẹ, tám tên trọng thương.
Như vậy tỉ lệ tổn hại khi đối chiến làm sĩ quan đế quốc động dung không thôi!
Bạo Phong quân đoàn - kỵ binh tinh nhuệ nhất đế quốc, một ngàn đánh với ba trăm (căn cứ sau loài người lục soát đội tính ra, bọn chúng gặp phải đám... quái vật số lượng tuyệt đối không vượt qua ba trăm). Như vậy, về binh lực, mặc dù đối phương đánh lén, nhưng tại nơi đất hoang kịch chiến, loài người cùng đối phương tổn thất tỉ lệ lại to lớn - 1 so với 7! Cái... tỉ lệ này, vô luận như thế nào đều không thể làm cho người ta dễ dàng tha thứ!
Chiến đấu càng làm cho đội ngũ lục soát sợ là: may là bọn chúng không có tiến vào cái... thôn trấn kia! Bởi vì tại nơi đất hoang bằng phẳng, kỵ binh loài người còn có thể bảo trì đầy đủ đội ngũ cùng đối phương đối công, nếu lúc trước tùy tiện tiến vào cái... thôn trấn bỏ hoang mà nói, như vậy tại ở ngã tư đường hẹp, ngoài ra hai bên kiến trúc cao thấp, với siêu cường năng lực đáng sợ của lang kỵ, nếu như từ con đường hai bên kiến trúc nhào tới công kích, đủ để cho làm cho kỵ binh loài người ở tại ngã tư đường nhỏ hẹp không có cách nào triển khai đội ngũ, như vậy chắc chắn sẽ tổn hại nặng hơn nhiều.
Mà đối phương mượn màn đêm thong dong thối lui, kỵ binh loài người căn bản vô phương, cũng không dám truy kích!
Dẫn đầu Bạo Phong quân đoàn là tên sĩ quan có đủ kinh nghiệm, hắn rất nhạy cảm phán đoán ra một điểm: rất hiển nhiên, đối phương là quái vật, tựa hồ thị giác không gặp chướng ngại vào ban đêm! Mà loài người… trên nửa binh lính, cứ đến tối sẽ dưới tác dụng của bệnh quáng gà mà biến thành người mù! Mặc dù binh lính Bạo Phong quân đoàn có đãi ngộ rất tốt, thức ăn cũng không tồi, thân thể so sánh nhân loại bình thường có tố chất cao hơn một ít. Nhưng số binh lính mắc bệnh quáng gà cũng đạt đến 3 thành tỷ lệ. Đây đã là tỉ lệ thấp nhất trong quân đội đế quốc rồi.
Sau khi địch nhân thối lui, đội lục soát kỵ binh cũng không ngay lập tức rời đi, dưới mệnh lệnh của sĩ quan, binh lính nhanh chóng mở ra thi thể của một quái vật, kiểm tra nội tạng của bọn chúng. Đây là kinh nghiệm của thám báo kỵ binh. Bọn chúng phải mở ra dạ dày của tử thi định nhân, kiểm tra các dấu vết lưu lại, từ đó phán đoán xem quân lương của đối phương có đủ hay không.
Sau khi mở ra dạ dày một quái vật, một cảnh kinh khủng nhất thời làm mọi người choáng váng. Bởi vì binh lính phụ trách mổ tử thi thấy… trong dạ dày một con quái vật vài ngón tay!
Này vài ngón tay chưa bị tiêu hóa hết, vẫn còn bảo tồn hình dáng. Rất hiển nhiên, đây là của nhân loại!
Mà từ trong dạ dày một cự lang cũng tìm được rồi một số bộ vị thân thể khác của loài người!
Cái này cho ra một cái kết luận rất đơn giản: bọn chúng ăn thịt người! Hoặc nói, lương thực bọn chúng là nhân loại!
Hơn nữa. Rất có thể, bọn chúng ăn, chính là những kỵ binh thám báo mất tích lúc trước!
Thân ở trong hiểm địa, sĩ quan chỉ huy này nhanh chóng quyết định: không thể để thi thể các binh lính đã hi sinh, hơn một trăm thi thể binh lính, nếu toàn bộ mang theo rất dễ làm chậm tốc độ hành quân, do đó tăng cao khả năng bị tập kích.
Cho nên hắn nhịn đau quyết định: Đem hơn một trăm cỗ thi thể này ngay tại chỗ hỏa táng.
Quyết định này, làm cho lòng người tràn ngập bi thống và phẫn nộ. Bởi vì tại Roland đại lục, người sau khi chết không thể bị hoả táng! "Hưởng thụ" đãi ngộ hoả táng, chỉ có những... dị tộc bị đốt chết tại cọc thiêu sống của thần điện!
Nhưng không để những... di thể của binh lính chết trận biến thành thực vật cho địch nhân, đội lục soát không làm không được cái... quyết định bất đắc dĩ này!
Để lại một quầng lửa cháy rừng rực đằng sau lưng, kỵ binh loài người gấp rút trở về.
Mặt khác, ba đội lục soát còn lại cũng tao ngộ chiến đấu, chỉ là quy mô nhỏ hơn nhiều.
Một đội lục soát đội gặp được ước chừng hai mươi kỵ cự lang kỵ binh. Nhưng địch nhân rất giảo hoạt, ở ngoài rất xa vài trăm thước. Thấy được đại đội kỵ binh loài người, cũng rất nhanh đã đi xa.
Mặt khác một đội lục soát gặp được năm tên lang kỵ binh, sau khi trả đại giới với 6 người chết, 4 người bị thương đã chém chết được 3 tên, để cho hai tên còn lại chạy trốn mất.
Sáu ngày sau, lúc tất cả các lục soát đội đều trở về, khi đem các tin tức tình báo này nộp lên đã làm cho phòng tuyến Karpersky rung động.
Rất nhiều người đều thấy được thi thể cự lang được mang về, ngoài ra còn có lang kỵ binh.
Lang kỵ binh vóc người cùng loài người khá tương tự, chỉ là bọn chúng cường tráng hơn một chút. Sau khi cởi áo giáp họ ra, phải nói những lang kỵ binh này cấu tạo giống như đầu sói thân người, toàn thân phủ đầy lông. Sau khi phân tích rút ra một cái kết luận làm người ta phải thở dài: Đây là một sinh vật lạ, bộ lông làm cho năng lực kháng hàn của bọn chúng mạnh hơn loài người rất nhiều! Nói cách khác, tại phương bắc này, khí trời rét lạnh, bọn chúng có thể không thèm quan tâm giá lạnh khí trời, có thể tại giá lạnh bảo trì sung túc thể lực và sức chiến đấu, những điều này đều là loài người nhược điểm.
Từ quá trình chiến đấu phân tích, những... này quái vật chẳng những có được cường hãn sức chiến đấu, bọn chúng thân thể sức chiến đấu hơn xa so với kỵ binh loài người, qua phân tích, quân đội đế quốc tạo ra một phán đoán đại khái, ước chừng sức chiến đấu một lang kỵ binh, đủ để cùng hai tên kỵ binh tinh nhuệ loài người ngang hàng!
Đương nhiên, nếu như chỉ điều này mà nói, cũng không sẽ làm loài người sợ hãi, bởi vì kỵ binh Bạo Phong quân đoàn, từng tại băng phong rừng rậm cùng cường đại ma thú chiến đấu rất nhiều năm - ma thú cũng có được cường đại sức chiến đấu.
Nhưng vấn đề thực sự, chân chánh làm cho người ta loại sinh ra tâm lý biến hóa, thậm chí có một tia sợ hãi là do hai cái nguyên nhân khác:
Đầu tiên, qua phân tích quá trình chiến đấu, loài người kết luận, địch nhân như thế có được trí tuệ cao! Bọn chúng mặc áo giáp… mà ngay cả tọa kỵ cự lang cũng phủ thêm áo giáp. Hơn nữa, từ quá trình chiến đấu mà xét, bọn chúng hiểu được chiến thuật quần chiến!
Thứ hai... Bọn chúng ăn thịt người!
Nói cách khác, đây là chủng tộc sinh vật có được trí tuệ cao, bọn chúng biết lợi dụng chiến thuật, biết lợi dụng vũ khí, hơn nữa xem loài người là thực vật... Đồng thời, số lượng chỉ sợ cũng rất nhiều!
Như vậy…. đủ để cho lòng quân chấn động.
"Đây chỉ là … trinh sát binh với quy mô nhỏ!"
Trong Thống soái phủ, Rostock tướng quân triệu tập chúng tướng dưới trướng, mọi người nhất trí phán đoán.
- Đây chỉ là trước lúc xâm lấn, địch nhân phái nhóm nhỏ quân lính đến thăm dò địa hình, cùng kỵ binh của loài người. Bọn chúng dùng lang kỵ binh làm quân tiên phong, đồng thời làm thám báo. Bọn chúng hẳn là đến từ phương bắc vượt băng phong rừng rậm. Đợi đến lúc bọn chúng khảo sát địa hình xong, chờ chúng ta chính là một số lượng lớn những quái vật như vậy.
Rostock quân sắc mặt âm trầm, cuối cùng… hắn rốt cục ra quyết định:
- Truyền lệnh, nói cho Andrea tướng quân, để khí cầu bộ đội xuất động. Chúng ta không thể tiếp tục để các chiến sĩ kỵ mã đi ra ngoài trinh sát. Như vậy quá nguy hiểm, tiểu đội phái ra chỉ là chịu chết. Bắt đầu từ bây giờ, thám báo đội dò xét không được vượt qua mười dặm phạm vi xung quanh phòng tuyến, các khu khác... liền giao cho Andrea tướng quân - không trung bộ đội đi!
Nhìn chúng tướng với vẻ mặt khác thường, Rostock tướng quân bỗng nhiên đứng lên, lớn tiếng quát:
- Ta biết mọi người trong lòng nghĩ cái gì! Ta thấy không việc gì phải sợ hãi! Chúng ta là Bạo Phong quân đoàn! Là vô địch chiến sĩ vùng băng tuyết! Chúng ta đối mặt với một đoàn đáng sợ ma thú! Hơn nữa bây giờ chúng ta có được trang bị hiện đại hơn, có được phòng tuyến chắc chắn và pháo đài, ngoài ra đại lượng quân đội! Chúng ta đã chuẩn bị chiến tranh rất tốt! Cho nên... Các vị, bây giờ không phải chúng ta sợ hãi!
Nói tới đây, Rostock nhìn chăm chú chúng tướng, cắn răng thét:
- Mà là... lúc chiến!
Nói xong, Rostock rút...ra trường kiếm, cầm ở trong tay, gầm lên:
- Vì Roland mà chiến!
Chúng tướng nghiêm nghị, nhao nhao rút...ra trường kiếm hưởng ứng:
- Vì Roland mà chiến!